Ngày càng có nhiều bạn trẻ và khách du lịch nước ngoài chọn BátTràng làm điểm đến cho ngày nghỉ cuối tuần bởi dịch vụ “chơi gốm” ởđây. Thật thú vị khi sau buổi đi chơi, bạn có thể mang về một tác phẩmdo chính mình làm ra.
Ngoài phương tiện xe máy, bạn có thể đón xe buýt tại chân cầu Long Biênđể đến làng Bát Tràng, thuộc huyện Gia Lâm, Hà Nội. Ngay từ đầu làng,bạn có thể dễ dàng bắt gặp nhiều biển hiệu đề “Sân chơi khách du lịch:vuốt - nặn - vẽ” kèm theo tên chủ xưởng và số điện thoại. Vừa vào đếnlàng, nhiều người phụ nữ đã đon đả mời chào tôi với những lời giớithiệu như: “Xưởng nhà chị vừa rộng vừa mát lại có người hướng dẫn miễnphí.”. Ngoài vuốt - nặn - vẽ, các xưởng ở đây cũng cung cấp dịch vụ ănuống, nghỉ trưa...
Tôi ghé xưởng nhà ông Phùng Huy vào đúng giờ cao điểm. Xưởng khá rộng,gồm cả căn nhà hai tầng với diện tích hơn 200m2, có thể đón 100 kháchcùng lúc. Trong xưởng, nhiều bạn trẻ đang say sưa quay quay, xoay xoaybên những chiếc bàn nặn. Tay ai cũng nhầy nhụa đất, quần áo nhem nhuốcđất, mực. Trong số họ có khá nhiều du khách nước ngoài cũng đang chútâm vào tác phẩm của mình.
Chỉ với một tảng đất sét đã qua xử lý, một chậu nước lã, chiếc bàn xoaygắn mô - tơ điện và một chút khéo tay là bạn đã có thể trở thành “nghệnhân Bát Tràng”. Bạn dùng tay nặn sẵn một dải đất sét và đặt nó vàovòng quay bàn xoay. Sau đó, chân đạp để mô - tơ quay bàn xoay, đồngthời tay vuốt đất (vuốt chủ yếu bằng hai ngón tay phải), trông bạn đãra dáng một nghệ nhân gốm chuyên nghiệp!
Tôi thì chẳng chú tâm vào tác phẩm của mình bằng việc quan sát "tròchơi" của mọi người. Thật thích thú. Nhiều người xoay mãi, xoay mãi mấtcả giờ đồng hồ cũng chẳng thành thứ gì, chén cũng không mà cho là đĩathì càng sai. Một người đã nặn xong cái bình, giờ đang tô vẽ những hoavăn. Có người nặn hẳn một bức tranh gốm phố cổ Hà Nội, rồi trang tríthêm những tà áo dài thướt tha. Đôi khi khách chơi gốm còn sáng tạo cảnhững hình trái tim, đôi dép, cái chuông, quả bóng, thậm chí cả trứngchim cút...
Sau công đoạn vuốt, nặn trên bàn xoay, sản phẩm sẽ được đưa vào bếpnung cho cứng lại. Khoảng 10 - 15 phút sau, các tác phẩm mới được trởvề tay chủ nhân của mình để mang lên bàn trang trí hoa văn.
Khách đến chơi gốm, dù quần áo lấm lem, dù chân tay nhem nhuốc, dù đemvề đôi khi chỉ là một sản phẩm thô kệch, nhưng với nụ cười vẫn nở trênmôi khi rời xưởng gốm, tôi tin rằng họ được hai thứ: niềm vui và sựtrải nghiệm...
Ngoài phương tiện xe máy, bạn có thể đón xe buýt tại chân cầu Long Biênđể đến làng Bát Tràng, thuộc huyện Gia Lâm, Hà Nội. Ngay từ đầu làng,bạn có thể dễ dàng bắt gặp nhiều biển hiệu đề “Sân chơi khách du lịch:vuốt - nặn - vẽ” kèm theo tên chủ xưởng và số điện thoại. Vừa vào đếnlàng, nhiều người phụ nữ đã đon đả mời chào tôi với những lời giớithiệu như: “Xưởng nhà chị vừa rộng vừa mát lại có người hướng dẫn miễnphí.”. Ngoài vuốt - nặn - vẽ, các xưởng ở đây cũng cung cấp dịch vụ ănuống, nghỉ trưa...
Tôi ghé xưởng nhà ông Phùng Huy vào đúng giờ cao điểm. Xưởng khá rộng,gồm cả căn nhà hai tầng với diện tích hơn 200m2, có thể đón 100 kháchcùng lúc. Trong xưởng, nhiều bạn trẻ đang say sưa quay quay, xoay xoaybên những chiếc bàn nặn. Tay ai cũng nhầy nhụa đất, quần áo nhem nhuốcđất, mực. Trong số họ có khá nhiều du khách nước ngoài cũng đang chútâm vào tác phẩm của mình.
Chỉ với một tảng đất sét đã qua xử lý, một chậu nước lã, chiếc bàn xoaygắn mô - tơ điện và một chút khéo tay là bạn đã có thể trở thành “nghệnhân Bát Tràng”. Bạn dùng tay nặn sẵn một dải đất sét và đặt nó vàovòng quay bàn xoay. Sau đó, chân đạp để mô - tơ quay bàn xoay, đồngthời tay vuốt đất (vuốt chủ yếu bằng hai ngón tay phải), trông bạn đãra dáng một nghệ nhân gốm chuyên nghiệp!
Tôi thì chẳng chú tâm vào tác phẩm của mình bằng việc quan sát "tròchơi" của mọi người. Thật thích thú. Nhiều người xoay mãi, xoay mãi mấtcả giờ đồng hồ cũng chẳng thành thứ gì, chén cũng không mà cho là đĩathì càng sai. Một người đã nặn xong cái bình, giờ đang tô vẽ những hoavăn. Có người nặn hẳn một bức tranh gốm phố cổ Hà Nội, rồi trang tríthêm những tà áo dài thướt tha. Đôi khi khách chơi gốm còn sáng tạo cảnhững hình trái tim, đôi dép, cái chuông, quả bóng, thậm chí cả trứngchim cút...
Sau công đoạn vuốt, nặn trên bàn xoay, sản phẩm sẽ được đưa vào bếpnung cho cứng lại. Khoảng 10 - 15 phút sau, các tác phẩm mới được trởvề tay chủ nhân của mình để mang lên bàn trang trí hoa văn.
Khách đến chơi gốm, dù quần áo lấm lem, dù chân tay nhem nhuốc, dù đemvề đôi khi chỉ là một sản phẩm thô kệch, nhưng với nụ cười vẫn nở trênmôi khi rời xưởng gốm, tôi tin rằng họ được hai thứ: niềm vui và sựtrải nghiệm...